Mời các bạn tham khảo 2 bài văn tả con chó sinh động nhất đã được Doctailieu tuyển chọn để phục vụ cho việc dạy và học tập của cấp bậc tiểu học, trung học cơ sở.

Đề bài: Ở gia đình em hay gỉa đình bọn em có nuôi một con chó tinh khôn biết thực hiện một số công việc mà con người sai bảo, hãy tả lại còn chó đó.

Bài làm 1

“A, chú cún con đẹp quá!” Em reo lên khi thấy bố mua về một chú chó xinh xắn. Em bế chú lên tay và đặt tên cho chú là Li Li — một cái tên thật hợp với chú chó xinh đẹp này.

Li Li có hai màu: trắng và nâu sẫm. Đầu chú như quả đu đủ nhỏ. Hai tai luôn dỏng lên nghe ngóng. Hai mắt Li Li tròn xoe, đen láy, rất tinh nhanh. Mũi đen bóng lúc nào cũng ươn ướt nước như người bị cảm cúm. Lưỡi chú thường vắt sang một bên màu đỏ hồng, để lộ mấy răng nanh nhỏ, nhọn, trắng tinh ở hai bên khóe miệng. Thân hình chú được khoác một chiếc áo màu trắng điểm thêm những đốm màu nâu trông rất duyên dáng. Đuôi chú có lông dày, tròn như một cây phất trần lúc nào cũng rung rung thật ngộ nghĩnh. Ngực chú nở nang, bốn chân chạy nhanh thoăn thoắt. Chẳng bao lâu, Li Li được coi là một thành viên không thể thiếu trong gia đình em. Mỗi khi em đi học về, chú chồm hai chân trước lên tỏ vẻ thân mật. Khi màn đêm buông xuống, cả nhà em ngủ ngon giấc sau một ngày làm việc mệt nhọc thì Li Li vẫn thức để canh giấc ngủ cho mọi người.

Li Li rất thích chơi đùa. Mỗi khi em vui chơi, chạy nhảy, chú ta cũng thích, cứ chạy theo em, vẫy đuôi tíu tít. Khi người lạ tới nhà, chú sủa lên những tiếng “gâu, gâu” thật dữ tợn. Bị bố em mắng, chú như hiểu được, im ngay rồi nhẹ nhàng đứng sang một bên nhường lối cho khách vào.

Em rất quý Li Li. Mỗi khi đi đâu về, em thường vuốt ve nó và thỉnh thoảng em lại thưởng cho chú khi thì cái bánh, khi thì cái kẹo. Li Li ăn ngon lành và ngước lên nhìn em tỏ vẻ biết ơn.

Thảo Linh

(Bắc Giang)

Bài làm 2

Chú tên là Lai, cái tên mà em đặt cho từ khi nó còn bé tí tẹo. Ba bảo: “Giống chó này quý lắm con ạ! Ba dặn đi dặn lại nhiều lần, với lại ở chỗ thân quen, bác ấy mới ưu tiên cho mình con Vện đực đấy, ráng mà nuôi dạy cho kĩ!”.

Mới đó mà đã một năm rồi, con Vện lớn nhanh trông thấy. Càng lớn cu cậu càng đẹp mã. Ở xóm em, chỉ một mình cậu mới có bộ áo khoác khác đời, lằn vằn những sọc trắng, nâu, xám y như một con hổ quảng cáo trên màn hình nhỏ vậy. Cả nhà thường gọi nó là Lai còn khách đến nhà thấy tấm áo vằn của cậu, ai cũng gọi là Vện. Bởi vậy mà có lúc gọi chú là Lai hay Vện chú đều biết cả.

Con Lai mang trong mình hai dòng máu. Mẹ nó vốn là một giống chó vện thường. Còn cha chú – một giống chó bẹc-giê rặt, bởi chú cũng cao lớn, thon dài, lực lưỡng không kém gì giống nòi của cha nó. Cái đầu của chú trông như cái yên xe đạp Trung Quốc với hai cái tai như hai lá mít dựng đứng. Đôi mắt thì trong xanh như màu nước biển, chứa đựng tất cả sự tinh khôn và nhạy cảm của một giống chó săn mà ta thường thấy ở những con chó của các chú công an nuôi dạy. Cái mũi tuy không khác gì lắm với cái mũi chó thường, chỉ có to và dài hơn chút đỉnh nhưng đây lại là cơ quan đặc biệt quan trọng, giúp chú đánh hơi phát hiện những mùi vị hết sức tinh tế mà giống chó thường rất hiếm con có được. Có một lần em thử tài chú, cho chú ngửi chiếc khăn mùi xoa của em, rồi em giấu ở trên cành cây nhãn bắt chú đi tìm. Em vừa ngồi học bài, vừa theo dõi. Chỉ năm phút sau, chú đến ngay cành nhãn, định hướng mật lúc, chú đến ngay cành nhãn có chiếc khăn, khịt khịt vài cái rồi giơ hai chân trước, vít cành nhãn xuống, ngậm chiếc khăn, phóng vào nhà. Em giả vờ không để ý, cắm cúi vào học. Chú đến bên, dùng hai chân trước, cào nhẹ vào đầu gối em, còn cái miệng thì phát ra một âm thanh là lạ. Em quay lại, đưa tay ra đón nhận chiếc khăn rồi xoa đầu chú. Nhìn vào đôi mắt, trong xanh của chú, em cảm thấy như trong đôi mắt ấy một niềm vui đang nhảy nhót reo vang. “Mày giỏi lắm, tinh khôn lắm Lai ạ! Tao không ngờ mày tài đến thế!”

Nguồn: https://doctailieu.com/tuyen-tap-van...n-cho-hay-nhat