Rao bán như... Hàng rong


Chị Nguyễn Thị Thu Hương , trưởng phòng kinh doanh của một nhà băng ở TPHCM muốn “phát bệnh” vì hàng loạt tin nhắn , những cuộc gọi telephone chào mời mua nhà đất. Khổ nổi những cuộc telephone này thường đến vào những lúc chị cần ngơi nghỉ như trưa , tối… Hẳn người gọi hiểu rằng với cán bộ công công chức , gọi telephone “marketing” vào thời gian ấy là thuận lợi nhất.


Những đình chỉ sản được giới thiệu đến chị Nguyễn Thị Thu Hương rất đa dạng , từ đất nền đất nền bình dương, đất nền nhà vườn , căn hộ ở TPHCM , căn hộ ở Bà Rịa-Vũng Tàu… thoạt tiên chị Hương còn chịu khó nghe , sau biết người trò chuyện muốn giới thiệu đất cát , chị xin được tha thứ cúp máy ngay. Chẳng phải đã thoát , gọi điện thoại trực tiếp cho chị Hương không được , người bán chào mời mua nhà đất qua… tin nhắn.


Tuy nhiên , cách chào mời như thế còn khá lịch sự. Hưng thịnh chủ đầu tư cho in quảng cáo nhà đất vào những tờ giấy nhỏ rồi thuê người đứng phát tại các ngã tư cho những người dừng công cụ chờ đèn xanh. Thậm chí , họ còn dán lăng xê trên các tấm giấy cacton kích thước chỉ khoảng 50cmx50cm , đem treo ở các cột điện… Cứ đi một vòng TPHCM , bạn sẽ dễ dàng nhìn thấy rất nhiều tấm bìa giấy cacton hoặc in nhựa quảng cáo bán nhà đất treo lủng lẳng khắp nơi.


Thế nhưng , bất chấp những nỗ lực ấy , thịt thà bất động sản vẫn trầm lắng. Không phải đi đâu xa , Dưới chân qua quận 9 , vòng qua quận 12 , Gò Vấp… hàng loạt cao ốc , đề án bán đất nền để cho cỏ mọc.


Như chính ông Lê Hoàng Châu , chủ tịch Hiệp hội đình trệ sản TPHCM confirm , thực sự rất khó report hiện có bao lăm căn hộ , bao lăm nền đất bị bỏ hoang nhưng consortium đó kiên cố không ít. Không phải ngẫu nhiên khi mà những Chia của cải trị giá hàng trăm triệu đến hàng tỷ đồng lại được rao bán như… hàng rong vậy.


Nhà , đất chật vật... mới có


Ngược không có một sự hạn chế hay một trường hợp ngoại lệ nào cả với nhóm nhà đất nêu trên , có một nhóm nhà đất khác mà từ UBND TPHCM , các sở , ngành cho tới quận , huyện… đang cố hết sức mình để gầy dựng. Đó là nhóm nhà ở cho công nhân , nhà từng lớp , ký túc xá sinh viên…


thông tin của Sở Xây dựng TPHCM cho thấy , trong năm 2011 do có tác động đến một điều gì đó của khủng hoảng kinh tế , tiêu chuẩn xây dựng nhà ở xã hội dùng vốn ngân sách chỉ hoàn thành được 176 căn hộ , khởi công và đang xây dựng thêm 916 căn. Tiêu chuẩn xây dựng nhà xã hội dùng vốn ngoài ngân sách đã cuốn hút được 33 doanh nghiệp dự khán với 6 dự án đất nền chợ bến cát 2 được duyệt.


Thế nhưng , hiện mới khởi công được 3 đề án. Chương trình nhà ở cho công nhân có nhiều tính nhân quả vui song cũng mới lo được khoảng 6.400 chỗ ở cho công nhân , tuyệt đối chưa đáp ứng được nhu cầu về chỗ ở cho đối tượng này.


Ký túc xá cho sinh viên cũng tương tự: 27.000 chỗ ở đã được xây dựng xong nhưng chưa phải đã giải quyết căn cơ vấn đề thiếu chỗ ở cho sinh viên. Đó là chưa kể TPHCM còn chương trình xóa 15.000 căn hộ trên kênh rạch và chăm lo chỗ ở cho các hộ này…

Kê sao cho cân?


“Rất khó” - ông Hoàng Minh Trí , Viện phó Viện nghiên cứu phát triển TPHCM đã phúc đáp như vậy khi được hỏi về khả năng dung hòa nghịch lý thừa , thiếu này. “Một bên là tiêu chuẩn tầng lớp , chăm lo cho người lương lậu thấp của nhà nước. Ở đây không đặt trọng tâm Sự tình lợi nhuận. Trong khi đó , bên kia là kinh doanh , luôn đặt lợi nhuận lên hàng đầu” , ông Hoàng Minh Trí phân tích.


chú tâm Hiệp hội Ngưng lại sản TPHCM Lê Hoàng Châu cũng ý là khó cân đối được chuyện thừa , thiếu nêu trên. Ông Lê Hoàng Châu giải thích , nhà từng lớp , nhà cho người lương lậu thấp có những tiêu chuẩn riêng về diện tích , về giá thành… không có một sự hạn chế hay một trường hợp ngoại lệ nào cả rất khác với nhà ở thương nghiệp mà các doanh nghiệp kinh doanh bất động sản đang đầu tư.


Đa phần nhóm gia cư thương nghiệp nhắm tới đối tượng khách hàng có tiền lương làng nhàng , khá và cao nên chi phí xây dựng lớn. Đưa sản phẩm này phục vụ người ốm cho đối tượng thu nhập thấp , có hai tình huống sẽ xảy ra: một là người tiền lương thấp không đủ tiền mua , hai là doanh nghiệp đầu tư sẽ lỗ. Cả hai cảnh huống đều chẳng thể chấp nhận.


Tuy nhiên , cả ông Hoàng Minh Trí và ông Lê Hoàng Châu đều thống nhất , phần lớn người có tiền lương làng nhàng và đặc biệt nhóm người có ngày công khá và cao đều đã có nhà ở. Nhu cầu nhà cho các đối tượng này trong vòng vài năm tới vững chắc sẽ không tăng nhiều , thậm chí không tăng. Ví như có , họ chỉ mua thêm để tích lũy. Trong cảnh huống ấy , họ sẽ mua khi hoạt động kinh tế đi vào ổn định.


Liệu các nhà doanh nghiệp đình trệ sản Việt Nam mà cụt lủn ở TPHCM , đa phần hoạt động với quy mô nhỏ và vừa , đủ sức… chờ nhóm khách hàng này quay lại? Ôm Ngưng lại sản không bán được có tức thị họ đang ôm nợ , nhất là đối với các doanh nghiệp vay tiền nhà băng để đầu tư. Qua thời kì món nợ một mực sẽ phình ra…


ngày nay Bộ Xây dựng , các bộ ngành , xứ sở liên hệ đã có khá nhiều động thái hâm nóng thị trường bất động sản. Như vậy nên chăng coi xét đến việc cân lại nghịch lý thừa thiếu nêu trên? nhà nước tạo điều kiện cho các doanh nghiệp kinh dinh đình trệ sản đưa sản phẩm đất mặt tiền chợ thị xã bến cát đang dôi dư của mình phục vụ nhu cầu đang thiếu của xã hội. Còn doanh nghiệp cần cân nhắc đến một thực tế: càng để lâu , càng lỗ.