Em đang lâm vào tình thế vô cùng bối rối và không biết nên làm như thế nào. Cách đây 3 năm, em có quen một anh chàng người Pháp sinh sống và làm việc tại Việt Nam. Anh ở Việt Nam được 4 năm rồi nên cũng biết khá rõ tiếng Việt giao tiếp.

Khi đó em đang làm phục vụ bàn cho một nhà hàng trên phố cổ. Trình độ tiếng Pháp của em chỉ đủ để hỏi khách cần gì và nhà hàng có những gì thôi. Anh là khách quen của quán, đã gần 30 tuổi nhưng trông rất trẻ lại rất vui tính. Vì thế mà em lân la nhờ anh dạy thêm tiếng Pháp. Kết quả là bọn em quen nhau rồi anh ngỏ lời yêu em sau 8 tháng làm “thầy”.

Thú thật là mới đầu em rất choáng váng với phong cách yêu đương của anh. Không biết có phải do khác biệt về văn hóa hay không mà em có chút sợ sự thân mật quá đà của anh. Khi còn là “thầy”, anh rất nghiêm túc và tôn trọng em, không bao giờ lấy cớ để đụng chạm vào tay em. Nhưng khi lên chức “bạn trai”, chỉ cần chỗ có hai người là anh liền ôm hôn em, tay đưa khắp người em.

Hồi đầu em rất sợ, thậm chí còn chẳng dám hẹn đi chơi với anh. Nhưng sau vì bản thân cũng thích anh, sợ mất người yêu nên em đành nhắm mắt chấp nhận dù bản thân không thấy vui thích gì.
Anh là khách quen của quán, đã gần 30 tuổi nhưng anh trông rất trẻ lại rất vui tính (Ảnh minh họa)



Chuyện đó tiếp diễn được 2 tháng thì anh cũng nhận ra phản ứng của em nên không ép em nữa. Song sự xa cách lạnh nhạt của anh khiến em suốt ngày đoán già đoán non. Em sợ anh thấy em tẻ nhạt, sợ anh sẽ chán rồi chia tay. Vì vậy em chủ động ôm hôn anh, kết quả là anh hiểu lầm và chúng em đã vượt giới hạn cuối cùng.

Sau lần đó, em có cảm giác anh quan tâm và chiều chuộng em hơn. Tuy nhiên mặn nồng như vậy được mấy tháng thì có một sự việc xảy ra khiến em rất buồn. Chẳng là anh ấy có rất nhiều bạn ở Pháp, họ rất nhiệt tình. Nhiệt tình đến mức mà chỉ cần anh mời xã giao là họ bay sang Việt Nam du lịch và gặp gỡ. Sự phóng khoáng của bạn anh cũng là một sự khó chấp nhận đối với em. Bạn khác giới nhưng cứ gặp là ôm hôn nhau.

Mặc dù cũng biết đây chỉ là quy tắc xã giao của người yêu và bạn bè nhưng em không thể không nổi máu ghen. Lần đầu cãi nhau cũng vì em không thể chịu được cảnh anh ôm một cô gái trẻ đẹp rất lâu (mà sau em biết đó là bạn gái cũ của anh). Chúng em cãi nhau rất gay gắt. Cuối cùng anh phải đồng ý thỏa hiệp rằng sẽ rút kinh nghiệm, không chạm vào người khác giới nào khác nữa thì chuyện này mới chấm dứt.
Tình yêu ngọt ngào của chúng em bỗng chốc trở thành gượng ép (Ảnh minh họa)



Cố chịu đựng đến khi bạn anh về nước, em liền ép anh không được lên tiếng mời chào họ về Việt Nam nữa. Em biết mình ích kỷ nhưng em chỉ muốn tách anh ra khỏi những người bạn khác giới ở Pháp của anh. Em không biết trong số đó có bao nhiêu người từng yêu anh. Vì chuyện này mà chúng em lại xảy ra cãi nhau.

Từ đó, giữa chúng em hay trục trặc. Anh liền cấm em cười nói với cả bạn bè khác giới của em. Anh quản lý thời gian của em chặt chẽ hơn. Một ngày phải nhắn 5 tin báo cáo cho anh biết mình đang làm gì, đang ở đâu vào các khung giờ anh quy định. Anh nói muốn cho em biết khi bị người khác kiểm soát là như thế nào.

Tình yêu ngọt ngào của chúng em bỗng chốc trở thành gượng ép. Cả em và anh đều mệt mỏi. Duy trì “chiến tranh lạnh” được 1 tháng thì anh nói tạm thời chia tay để cả hai suy nghĩ lại. Em đã đồng ý không chút do dự. Chia tay, em lại thấy hụt hẫng. Dù không làm phục vụ bàn ở nhà hàng cũ nữa nhưng em vẫn đến đó uống cà phê. Em biết thói quen của anh vì vậy chúng em gặp lại nhau rất nhiều lần. Nhưng không ai bắt chuyện với người kia.

Cho tới một lần, vì muốn thử anh, em hẹn một cậu bạn học cùng ngày trước đi ăn ở đó. Trong bữa ăn, em biết anh thỉnh thoảng có quan sát em nên em cố ý thân thiết với cậu bạn. Đúng như em nghĩ, khi cậu bạn em giả vờ vào nhà vệ sinh, anh liền nhắn tin cho em nói rằng anh muốn chấm dứt trò này. Anh bảo em đừng chọc giận anh nữa. Anh vẫn coi em là bạn gái.

Chúng em lại quay về với nhau. Nhưng ai cũng dè dặt sợ người kia khó chịu. Đến giờ thì em cảm thấy rất áp lực. Một mặt em vẫn muốn giữ người yêu, nhưng mặt khác em cảm thấy chúng em chắc chẳng có tương lai gì. Dù rằng cách đây vài hôm, anh có đề cập tới chuyện hôn nhân gia đình với em vì muốn để em yên tâm về anh. Nhưng em cũng không biết bản thân có nên tiếp tục yêu và lấy chồng ngoại quốc không.

Đặc biệt anh sắp sửa về nước khoảng 1 tháng vì tài sản, di chúc gì đó của một người trong gia đình mà em không hiểu lắm. Anh bảo sẽ đưa em đi cùng nhưng em không thể bỏ công việc ở bên này để đi được. Mà để anh đi một mình, em không yên tâm. Em có nên tiếp tục yêu và lấy chồng ngoại quốc?

Vân Hằng / Theo Trí thức Trẻ