Em nhận lời yêu anh ấy vì anh ấy là người bền bỉ theo đuổi em nhất trong đám bạn trai thời đó. Anh ấy trồng cây si ở cửa nhà em cả buối tối chỉ đợi em ra. Tất cả các ngày lễ anh đều có hoa và quà cho em. Anh ấy là dân mỹ thuật, nên luôn tự tay chuẩn bị quà cho em. Các bạn em ai cũng ghen tỵ với em bởi quà của anh độc, lạ chẳng bao giờ đụng hàng.
Cưới rồi, anh ấy vô tư thả
Ảnh minh họa
Ấy vậy mà cưới nhau về rồi anh như con người khác, thay đổi chóng mặt em chẳng còn nhận ra anh ấy nữa. Trước kia mỗi lần xuất hiện trước mặt em đi chơi, em luôn tự hào vì bạn trai mình chỉnh chu, ngồi sau anh lúc nào cũng thơm phức. Còn nay anh có thể ra ngoài với đôi dép đi trong nhà, áo ba lỗ…rồi ra ngoài thì tắm, ở nhà có thể anh bỏ qua. Vợ chê hôi rình anh cũng kệ, cười trừ cho qua.

Tệ hơn nữa anh chẳng còn lịch sự, anh có thể thả "bom" ngay trước mặt em rồi cười khà khà, đi vệ sinh thì thường xuyên quên xả nước…Dù vợ chồng em ở riêng nhưng anh không thể quá ư vô tư như thế. Hình ảnh đẹp trước kia cứ mờ dần, mờ dần…em cảm thấy khó chịu. Nói mãi mà anh ấy không chịu sửa đổi, còn quay ra nói em khó tính quá, vợ chồng rồi mà cứ bắt giữ kẽ với nhau. Em không phải người kiểu cách, coi trọng bề ngoài nhưng có phải cứ là vợ chồng rồi thì có thể vô tư như vậy đâu, khi yêu anh đâu có thế mà giờ…

Anh ấy còn quên tất cả những ngày kỷ niệm của hai đứa. Trước anh luôn nhớ và tạo bất ngờ cho em. Anh nhớ ngày em nhận lời yêu anh, ngày 2 đứa trao nụ hôn đầu…giờ thì ngày cưới anh cũng quên, sinh nhật em đến tối mịt anh về nhà thấy hoa mọi người tặng em anh mới nhớ. Lần nào anh cũng xin lỗi rối rít, cũng nói mình vô tâm sẽ đền cho em dịp khác mà rồi anh ấy vẫn quên.

Giờ em đang có bầu tâm trạng vui buồn thất thường, em không còn thấy anh ấy yêu thương em như trước nữa. Trước anh ấy có thể chờ em hàng giờ ở tiệm làm tóc, giờ thì việc chở vợ đi cũng làm anh ấy thấy khó chịu. Sao mà khoảng cách từ yêu đến hôn nhân lại xa như vậy. Sau đám cưới cuộc sống chẳng như em vẫn nghĩ./.

Ngọc Quân / Theo Vietnamnet