khi có tiêu đề mẹ chồng nàng dâu thì ai cũng nghĩ chắc sẽ vẫn là câu chuyện muôn thủa như bao giờ đình khác. Nhưng với tôi lại khác, tôi muốn nói về mẹ chồng mình như một sự tôn kính, với niềm yêu thương trân trọng.






Chắc khi nói đến “Mẹ Chồng- Nàng Dâu” thì ai cũng nghĩ mối quan hệ đó sẽ gay gắt lắm, và ắt hẳn là “khoai không ngứa cũng lăn tăn, mẹ chồng không độc cũng lằn ngằn với nàng dâu”. Và khi có tiêu đề mẹ chồng nàng dâu thì ai cũng nghĩ chắc sẽ vẫn là câu chuyện muôn thủa như bao giờ đình khác. Nhưng với tôi lại khác, tôi muốn nói về mẹ chồng mình như một sự tôn kính, với niềm yêu thương trân trọng.
Nhưng để có được điều đó, tôi cũng phải trải qua một quá trình.
Ngày ấy tôi và anh yêu nhau, chúng tôi cùng một xóm trọ, tình cảm của bọn tôi trong sang, không vụ lợi. Cứ tưởng rằng sẽ “xuôi chèo mát mái”, vì tôi nghe anh kể về gia đình anh, bố mẹ đều là những người có học, và khá tâm lý. Nhưng chưa kịp có một ngày anh đưa tôi về ra mắt gia đình anh thì chẳng hiểu sao mẹ anh lại biết chuyện của chúng tôi.
Mẹ anh đã lên tận nơi tôi sống và nói với người hang xóm của tôi rằng : yêu con nào không yêu, yêu cái con cù bất cù bơ thì yêu làm gì. Tôi cũng chỉ nghe người ta nói lại. tôi thật sự bị sock, tôi bị gọi là “con cù bất cù bơ” sao. Và những lời nói đó được phát ra từ một người có học là mẹ anh sao. Tôi thất vọng, trái tim tôi cứ như vừa bị ai đó đâm nát. Mặc dù gia đình tôi không giàu có, nhưng cũng là một gia đinh căn bản, bố mẹ đều là những người có học, và biết cách sống, anh chị tôi thì ai cũng học đại học, riêng bản thân tôi, không được gọi là sắc nước hương trời, nhưng cũng khá xinh xắn, cũng được ăn học đàng hoàng. Mẹ anh đâu đã biết gì về tôi và gia đình tôi, mà lại có thể nói như thế. Những lời nói đó thật cay nghiệt. Không chỉ thế, mẹ anh còn đến chỗ bố tôi và nói với bố tôi rằng “chú về chú bảo con chú, con tôi tôi nuôi nó ăn học 5 năm đại học, vì thế tôi chưa muốn nó yêu bây giờ, và nó có người yêu rồi, người yêu nó đang du học ở nước ngoài”. Bố tôi đã nói lại với mẹ anh: “Bác về mà bảo con bác, còn tôi tôi không phải bảo con tôi, vì nó quá ngoan rồi”
Tôi không bao giờ nghĩ rằng mình lại bị phản đối kịch liệt như thế, không bao giờ nghĩ nhân phẩm của mình bị hạ thấp như thế. Vì tôi đã từng rất tự tin rằng, một người như mình thì được rất nhiều thích, kể cả những bác khó tính nhất, mình cũng chưa khi nào làm cho người khác phật lòng, thế mà, mẹ anh, đã làm tôi nhận ra rằng, cuộc đời không phải tất cả là màu hồng.
Thế rồi, anh và mẹ anh mâu thuẫn, anh thì không nói gì với mẹ, mẹ thì nói cả với họ hàng để mọi người ngăn cản anh. Còn tôi một khoảng thời gian nặng nề, tôi không muốn vì tôi mà anh và mẹ anh mâu thuẫn, tôi có một suy nghĩ là, mẹ thì chỉ có một, dù thế nào đi nữa thì mẹ vẫn mẹ mình, và mẹ có nói gì thì cũng chỉ là mẹ muốn tốt cho anh. Tôi đã muốn buông xuôi. Nếu cứ cố gắng tiếp tục thì có lẽ tất cả mọi người đều bị tổn thương. Anh còn phải đi làm, không thể cứ vì điều này mà ảnh hưởng đến công việc, tôi rất lo cho anh. Nhưng anh mạnh mẽ hơn tôi tưởng, anh nói rằng, nếu em yêu anh thì hãy tin anh, anh sẽ làm được tất cả vì em. Anh đã uống rượu, anh đã khóc. Tôi cảm thấy xót xa vô cùng.
Thế rồi, anh cứ làm những gì mà anh cho là đúng, và anh đã khẳng định với tôi rằng, anh đã làm được. Cuối cùng thì mẹ anh đã đồng ý để gặp mặt tôi.

Lần đầu tiên nhìn thấy mẹ anh, tôi run lắm. Nhưng thật sự bất ngờ, mẹ anh không đáng sợ như tôi nghĩ. Mặc dù mẹ anh không nói nhiều với tôi, nhưng tôi biết mẹ anh đã có thiện cảm với tôi. Chính mẹ anh đã lấy nước nóng cho tôi đi tắm, và còn chuẩn bị giường với gối mới, chăn mới cho tôi. Tôi xúc động. Mọi mặc cảm xua tan.
Chính mẹ anh là ngừơi giục chúng tôi làm đám cưới. Quen nhau và làm bạn từ rất lâu, nhưng thời gian yêu nhau không dài, nhưng một đám cưới diễn ra cũng không có gì là vội vàng, vì mẹ anh muốn bọn tôi cưới, nếu không cưới thì phải 2 năm nữa mới cưới được.
Thế là chúng tôi thành vợ chồng.
Về làm dâu nhà anh, tôi đựơc bố mẹ anh quý lắm, mẹ chồng chiều con dâu hơn cả mẹ đẻ chiều con gái. Từ ngày có bầu, tôi không phải làm bất cứ việc gì, việc gì mẹ cũng giành làm hết, mẹ còn chuẩn bị rất nhiều món ăn tốt cho bà bầu để tôi bồi bổ sức khỏe.
Ngày tôi sinh, mẹ chồng đi từ Hải Phòng lên Hà Nội, bà cũng là người đón cháu đầu tiên. Mẹ ở viện cùng tôi, tôi mới sinh còn yếu và đau lắm, đau khắp người, chỗ nào cũng đau, tôi ko thể tự làm vệ sinh cho mình, mẹ đã làm giúp tôi. Mẹ đẻ tôi không phải chăm con gái và cháu ngày nào, thay vào đó là mẹ chồng tôi, mẹ làm tất cả. Mẹ giặt đồ, mẹ cho cháu ăn. Mẹ thức đêm trông cháu để cho tôi ngủ. Tôi đã rơi nước mắt vì xúc động, tôi thương mẹ chồng tôi vô cùng.
Cho đến lúc này khi con trai tôi đã gần 2 tuổi, vẫn một tay bà chăm sóc, bà làm tất cả mọi việc không biết mệt mỏi, nhưng bà vẫn cười, nụ cười hạnh phúc vì con cháu luôn khỏe mạnh.
Tôi luôn tự nghĩ, sau này tôi cũng là mẹ chồng, tôi cũng là bà nội, không biết tôi có làm được như những gì mẹ chồng tôi đã làm
Cảm ơn cuộc đời đã cho tôi gặp anh, cảm ơn anh đã cho tôi có một gia đình, cho tôi có thêm một người mẹ. Tôi luôn cảm thấy mình thật sự hạnh phúc. Những khó khăn ban đầu chỉ là một thử thách cho một hạnh phúc mà tôi đang có. Tôi vẫn luôn muốn nói với mẹ chồng tôi rằng, tôi yêu và biết ơn mẹ tôi rất nhiều!
Thanh Lam (Tạp chí Bầu)









Nguồn SKĐS




Theo bau.vn