Hình ảnh người vợ già nua sung sướng và người chồng tay xách đủ thứ với ánh mắt nhìn vợ đầy vẻ thương yêu đọng mãi trong tôi. . Cuộc sống này vẫn có những điều vô cùng đơn giản mà kỳ diệu như thế…






Hôm ấy, trong lúc ngồi chờ bác sĩ đến phỏng vấn, tôi được chứng kiến một câu chuyện thật cảm động. Tôi ngồi ngay cạnh một cô rất già. Sở dĩ, tôi nói cô ấy già vì nhìn cô ấy tóc bạc rất nhiều, khuôn mặt hiện rõ nhiều nếp nhăn và cách ăn mặc cho thấy sự vất vả. Cô ấy nói chuyện với một bạn ngồi cạnh (khoảng 25 tuổi), nhiều chuyện lắm, nhưng tôi chỉ chú ý nghe được mấy câu: “Mẹ cháu thật là kiên trì, con đã lớn thế này rồi mà vẫn còn chịu khó đi chữa trị, có thêm đứa con trai nữa thì tuyệt vời nhỉ?”. Bạn kia đáp lại: “Vâng giá được như nhà cô thì tuyệt quá!”.
Lúc đó tôi nghĩ, chắc cô ấy đưa con gái hoặc con dâu đi khám thai. Tôi quay sang nhìn, cô ấy mỉm cười rất thân thiện. Nhưng đến khi nhìn xuống, tôi không tin vào mắt mình vì bụng cô ấy... rất to. Tôi nhìn lên mặt cô ấy, rồi lại nhìn xuống bụng như thể mình nhìn nhầm. Sau một hồi định thần, tôi hỏi một câu rất ngớ ngẩn: “Cô ơi, cô có bầu à?”. Ánh mắt, chân mày, vầng trán… nói chung, cả khuôn mặt cô ấy rạng ngời khi trả lời tôi một cách rất tự hào và hạnh phúc: “Cô đang mang thai đôi 29 tuần, một trai, một gái”… Rồi cô ấy kể, làm IUI và IVF nhiều lần, chữa trị từ năm 29 tuổi và đến giờ đã 52 tuổi (nhìn vẻ ngoài thì cô ấy như 60 tuổi rồi). Tôi nghĩ, mình như đang… xem phim, chứ làm gì có người như thế. Đến khi y tá gọi tên và đọc tuổi cô ấy vào khám, tôi mới tự nhủ là có thật.
Sau khi vợ vào khám, người chồng tiến lại ngồi vào chỗ ghế của cô ấy. Nhìn chú cũng có vẻ vất vả như vợ, nhưng khuôn mặt thì đôn hậu và cũng rạng ngời hạnh phúc. Chú ấy bắt chuyện với tôi và tôi biết được rõ hơn về hoàn cảnh của họ. “Hai vợ chồng làm nông, nên cứ tích cóp mấy năm đủ tiền lại đi chữa. Hết Tây y, Đông y, Nam y, rồi thầy lang, thầy mõ, cúng bái âm dương..., không còn thiếu thứ gì trên đời. Bao nỗi muộn phiền, những áp lực chất chồng, rồi cả điều tiếng từ làng xóm, cám dỗ từ xã hội, những tưởng không thể vượt qua. Nhưng trên hết, cứ nghĩ đến cái nghĩa vợ chồng, nghĩ vợ đã dành cả tuổi thanh xuân cho mình, thì lại càng cố gắng hơn…”. Các ông chồng vô tâm, hoặc chưa hiểu nỗi khổ của vợ nếu gặp chú ấy chắc sẽ có một cái nhìn khác, một suy nghĩ khác.
Đúng lúc, cô cầm tờ siêu âm bước ra. Khuôn mặt tràn đầy hạnh phúc và nói với chồng: “Con khỏe anh à! Bác sĩ bảo em lớn tuổi rồi, chỉ cần cố gắng ngoài 36 tuần là mổ chủ động được”. Cầm giấy siêu âm, rồi cười và dùng tay xoa xoa bụng vợ, người đàn ông ấy nói: “Ba mẹ con giỏi lắm, 2 đứa chơi ngoan trong bụng đến 37 tuần rồi hãy đòi ra gặp bố mẹ nhé!”.
Sau đó, họ ra về trên một chiếc xe máy cũ. Cuộc sống này quả thật còn quá nhiều điều kỳ diệu. Nhưng có lẽ, sự kỳ diệu chắc chẳng tự nhiên đến nếu không có sự cố gắng và đôi khi là sự hy sinh của con người. Hình ảnh người vợ già nua sung sướng và người chồng tay xách đủ thứ với ánh mắt nhìn vợ đầy vẻ thương yêu đọng mãi trong tôi. Cuộc sống này vẫn có những điều vô cùng đơn giản mà tuyệt vời như thế…
Theo Bau

Nguồn SKĐS




Theo bau.vn