Con đã đến bên cạnh mẹ, cất tiếng khóc đầu đời, rồi nhoẻn nụ cười đầu tiên… rồi từng ngày lớn khôn. Có rất nhiều khoảnh khắc đẹp đã diễn ra giữa hai mẹ con mình, dù sau này con sẽ quên nhưng mẹ thì mãi nhớ.








Con sẽ không nhớ ngày mẹ chuyển dạ, mẹ đã dùng hết sức lực để đưa con vào thế giới này, và giữa những cơn đau, mẹ đã luôn nói với con “Mẹ con mình sẽ làm được”.


Con sẽ chẳng nhớ cách mẹ nhìn con vào khoảnh khắc đầu tiên mẹ con mình gặp nhau, hay lúc mẹ đặt con lên chỗ trái tim và thì thầm lời chào “Chào con bé bỏng”.


Con sẽ không nhớ cách con chữa lành những vết thương tinh thần cho mẹ như thế nào. Cách con làm trái tim mẹ thêm hoàn thiện. Trước khi có con, mẹ yếu đuối biết bao, có con rồi, mẹ như được sống lại một lần nữa.


Con sẽ chẳng nhớ niềm tự hào của mẹ khi đi cùng con khắp mọi nơi. Con là thiên thần xinh đẹp nhất trong mắt mẹ.

Con sẽ không nhớ cách con làm mẹ cười hạnh phúc với rất nhiều những hành động ngộ nghĩnh.


Con sẽ chẳng nhớ lúc mẹ chải tóc cho con, mắt con cứ muốn nhìn mẹ, đáng yêu đến nỗi tim mẹ cứ lâng lâng hạnh phúc.


Con sẽ không nhớ những sticker mà mẹ con mình sưu tập, những lần mẹ giả vờ để được con quan tâm, nựng nịu và ôm hôn.

Con sẽ chẳng nhớ những lần mẹ ngắm con ngủ và cảm thấy lo sợ, tự đặt cho mình hàng ngàn lần câu hỏi: Mình có thể làm một người mẹ tốt của con không?

Con sẽ không nhớ những lần tim mẹ muốn vỡ tung khi con đạt được một cột mốc quan trọng nào đó, biết lật, biết bò, biết đứng, biết đi…

Con sẽ chẳng nhớ những lúc mẹ đặt bàn chân nhỏ xíu của con trong tay mẹ mà tưởng tượng, đôi bàn chân này sẽ lớn, sẽ lớn lên, rồi sẽ tung tăng chạy nhảy, sẽ bước những bước vững vàng.

Đúng rồi, con sẽ quên hết, nhưng mẹ thì mãi nhớ, sẽ luôn giữ chúng trong tim mình như những kỷ niệm ngọt ngào nhất của hai mẹ con mình.

Nguồn SKĐS




Theo bau.vn