Cứ mỗi khi nhìn thấy ai bế con, nịnh con là nước mắt tôi lại chảy thầm. Tôi đã bước qua tuổi 30 rồi mà mong ước có một đứa con ngày càng xa vời.





Vợ chồng tôi lấy nhau sau 4 năm yêu nhau thời đại học. Chúng tôi đã từng hy vọng cuộc sống vợ chồng sẽ thực sự hạnh phúc và có một gia đình đầm ấm. Thế nhưng ở đời không ai học được chữ ngờ.



Sau 2 năm lấy chồng, mặc dù cố gắng để có một đứa con cho vui cửa vui nhà, nhưng mãi tôi chẳng thể dính bầu. Nghe lời thúc giục của mọi người, vợ chồng tôi tìm đến bác sỹ mới phát hiện ra chồng tôi tinh trùng rất kém,khó có thể có thai được. Tôi nghe tin mà như sét đánh ngang tai. Hóa ra hồi nhỏ chồng tôi bị bệnh quai bị, nhưng mẹ chồng không biết gìn giữ cho nên biến chứng.
Từ khi biết chuyện mọi thứ dường như sụp đổ dưới chân tôi. Được sự động viên của gia đình và bạn bè nên tôi đã lấy lại tinh thần được phần nào. Người ta nói “có bệnh thì vái tứ phương”. Vợ chồng tôi bắt đầu tìm mọi cách để chạy chữa, cầu mong sớm có được mụn con cho vui cửa nhà.
Hầu như tháng nào chúng tôi cũng đến bệnh viện để kiểm tra rồi điều trị. Tôi đã từng đến chùa cầu phật, dâng sao giải hạn, thậm chí theo hầu đồng để cố có được mụn con. Tiền của hai vợ chồng làm ra được đồng nào là đi chữa bệnh đồng đó. Gần 7 năm nay tôi luôn sống trong thẩm thỏm từng tháng, chờ mong dấu hiệu con yêu đã về. Tôi từng ngồi khóc vật vã trong toilet, cầm trên tay chiếc que thử 1 vạch. Không biết bao nhiêu que thử thai đã thấm đẫm nước mắt của tôi kể từ ngày lấy chồng.
Tất nhiên là cả hai vợ chồng tôi không ai đồng ý với chuyện đó. Từ trước tới nay tôi chưa bao giờ có ý định phản bội chồng. Dù khó khăn, dù loay hoay trên con đường không có một chút hy vọng này tôi vẫn không bao giờ nghĩ đến chuyện sẽ bỏ chồng.
Thế nhưng mong ước làm mẹ trong tôi ngày một khát khao và cháy bỏng hơn. Cứ nhìn thấy ai ôm con, nịnh con là nước mắt tôi lại chảy thầm vào trong. Tôi gầy rộc đi và nhiều lúc tôi có cảm giác mình như một chiếc bóng không hồn. Chồng tôi xót xa lắm và đã không ít lần khuyên tôi nên ly hôn. Tuy nhiên sống ở đời có số, coi như kiếp này chúng tôi đã có duyên với nhau, đâu chỉ vì chuyện này mà bỏ nhau được. Thế nhưng tôi là phụ nữ, tôi khát khao làm mẹ. Ai cho tôi cơ hội được làm mẹ bây giờ?
Theo Phununew

Nguồn SKĐS




Theo bau.vn