Trong một dịp ngồi cùng những người bạn bàn luận về vấn đề nuôi dạy con trẻ, chúng tôi hoàn toàn bị khuất phục trước phương pháp “dạy con tự tin” của chị Thanh Hà (Hà Nội). Xin được chia sẻ những kinh nghiệm khá thú vị của chị với các mẹ đang nuôi con nhỏ.







<strong style="text-align: justify;">Giúp con con có cái nhìn đúng[/B]
Thật khó để quan tâm hết mọi hành động và lời nói của cô giáo với con mình. Vả lại, đâu chỉ có các cô, mà còn bạn bè của con, hàng xóm, họ hàng và bao nhiêu người bé tiếp xúc bên ngoài khi vắng mình. Thế nên, mình lựa cách trang bị cho con để an toàn. Mình làm mọi cách để con cảm thấy tự tin trong mọi tình huống. Con có thể sai, có thể có kết quả không tốt, nhưng quan trọng là có được cái nhìn đúng về sự vật, sự việc.
Lúc còn nhỏ, bé nhà mình chỉ ăn thịt mỡ, không thích thịt nạc. Ba bón cho miếng thịt nạc và bảo “Ăn đi con, thịt mỡ đấy!”. Mình gạt xuống bảo “Ba đùa đấy! Đây là thịt nạc, nhưng thịt nạc cũng rất cần cho con. Nếu ăn, dần dần con sẽ thấy nó ngon như thịt mỡ”. Lần đầu, con chưa chịu ăn, nhưng sau đó thì ổn. Đó gần như là bài học đầu tiên về sự nhìn nhận cho con.

Không kỳ vọng lớn vào con

Mình chưa bao giờ kỳ vọng lớn vào con, mà chỉ mong con sống hạnh phúc. Mình dạy con cách thông cảm với mẹ khi mình bận họp và đón con muộn, thông cảm với cô khi cô bận quá với các bạn khác mà quên không làm gì đó cho con. Mỗi ngày, quãng đường từ trường mẫu giáo về nhà với con là mỗi chủ đề và con rất hào hứng chờ đón.
Mình mua bảng chữ cái bằng gỗ cho con và bé đã thuộc hết mặt chữ từ năm 2 tuổi. Khi được 3 tuổi rưỡi, thì con đòi mẹ dạy chữ. Mình cũng ngán cảnh suốt ngày con đòi mẹ đọc cho nghe, nên đã dạy chữ cho con. Mỗi ngày, chỉ dành 30 phút và chia ra làm 3 lần học. Sau gần 3 tháng, con đọc thành thạo. Trộm vía, con có thói quen học rất tập trung. Giờ bé gần 5 tuổi và có thể tự đọc hết cả quyển truyện dày, chỉ toàn chữ và ít tranh. Các loại báo chí và phim phụ đề cũng vậy. Tuy nhiên, mình vẫn phải quy định giờ đọc cho con, chứ không cho đọc tràn lan và đích thân quyết định con sẽ đọc cái gì.
Không gây áp lực gì cho con
Con đòi mẹ dạy viết, nhưng thương con tay còn yếu nên mình giải thích cho con điều đó. Rằng ở lớp, các cô sẽ dạy con viết như tất cả các bạn, học như thế sẽ vui hơn nhiều. Vì mình yên tâm là ở trường mẫu giáo, các mẹ cũng bắt đầu dạy viết phấn cho con rồi. Mình chỉ mong, sau con sẽ học hành bình thường, kha khá một chút, mong con học đủ để cảm thấy tự tin với cuộc sống này. Mình hoàn toàn không gây áp lực gì cho con trong việc học. Con đã đi học Tư duy toán (vì đã biết viết số rất đẹp). Có hôm làm bài tập, con bảo “Con không muốn học nữa mẹ ạ!”. Mình bảo “Nếu mệt, con có thể chơi khoảng 30 phút. Hết thời gian nghỉ giải lao, chỉ cần 10 phút là con sẽ xong hết bài thôi. Mẹ tin con mẹ làm được như thế!”. Quả nhiên, con còn làm nhanh hơn thời gian đó.
Hãy coi con như một “khách hàng”
Theo mình, trẻ cần nhất sự động viên, tâm tình và quan tâm sát sao. Chúng không quá cần đồ chơi đắt tiền, quần áo đẹp hay có cha mẹ luôn sát bên lắng nghe và khuyên bảo khi chơi đùa. Mình hay dùng thái độ dành cho người lớn, những từ ngữ “hơi già” dặn dò, nên con trai cũng dần có những câu nghe rất “khụ”. Mọi ý kiến của con đều được mình nghe và trả lời. Không phải lúc nào cũng thỏa đáng, nhưng ít ra thì con cũng hài lòng vì mẹ đã quan tâm đến những thắc mắc của mình.

Mình nhớ có lần đọc được bài viết về một bà mẹ “bất lực” với con , dù bé chưa vào lớp 1. Chị ấy đã hỏi sếp và được sếp khuyên một câu: “Hãy xem con như khách hàng của chị. Mọi thứ sẽ khá hơn nhiều!”. Mình thấy đúng như thế. Với bố mẹ làm sales, khách hàng là nhất, vì họ mang lại thu nhập và sự ổn định, vị trí và quan hệ mới. Nhưng với các bé, thì con cái còn quan trọng hơn khách hàng nhiều lần. Đó là tất cả tương lai của mình. Đi làm về nhìn thấy con, các mẹ cố gắng đóng mọi suy nghĩ về công việc để hỏi han con về bạn bè, cô giáo, về trường lớp và những việc trong ngày. Đi chậm một chút, bé có thể ăn tối muộn 15 phút, nhưng tập trung cả tai mắt nói chuyện với con trong khoảng thời gian ấy, bạn sẽ làm cho trẻ hào hứng hơn nhiều. Mình mong rằng 30 năm nữa, sợi dây liên lạc chặt chẽ như một người bạn thân của mình với con vẫn sẽ tiếp diễn như bây giờ.
<strong style="text-align: right;">Tường Lâm (tạp chí Bầu)[/B]




Nguồn SKĐS




Theo bau.vn