Các cô con gái luôn đối xử với mọi đồ vật như những 'công chúa xinh đẹp' trong khi các bé trai lại cho rằng đó là những vũ khí lợi hại.





Việc nuôi dạy con trai và con gái có những trải nghiệm rất khác biệt và thú vị, bạn sẽ phần nào được chia sẻ sự đặc biệt đó trong những bức tranh hài hước của một bà mẹ dưới đây:

Con trai 4 tuổi của tôi nói rằng bé muốn trở thành một võ sĩ quyền Anh. Nó chạy quanh nhà và giơ nắm đấm vào không khí.

“Sẵn sàng. Chiến đấu!” là câu tôi thường nghe thấy con trai mình hét lên.
Đây không phải điều tôi mong đợi khi có con.

Bạn thân của tôi cũng có em bé cùng thời gian với tôi, nhưng đó là một bé gái. Còn tôi có một bé trai.

Tôi có thể tự tin nói rằng tôi đã biết tường tận tất cả mọi điều khi nuôi dưỡng một đứa trẻ. Khi mới làm mẹ, chúng tôi được nghe rất nhiều chia sẻ đầy tính "khuôn mẫu" về giới tính của trẻ, và đó đều là những suy nghĩ tiêu cực.

Những quan niệm về sự khác biệt giữa nam nữ đó đã lỗi thời. Chúng tôi là các bà mẹ hiện đại và sẽ không bao giờ nói những điều như vậy. Trước hết, chúng tôi cho bọn trẻ mặc đồ trung tính cho đến khi chúng có thể tự chọn trang phục cho mình. Con gái bạn tôi đã rất thích thú khi được tự chọn quần áo.


“Con muốn mặc váy hồng lấp lánh” luôn là sự lựa chọn thời trang của các bé gái.
Con bé thích mặc váy màu hồng, có họa tiết lấp lánh hoặc có hình cầu vồng. Trong khi đó, con trai tôi thì không quan tâm nhiều đến những tiểu tiết như vậy.


“Áo màu xanh. Chúng mình có thể về nhà chưa mẹ?” là thái độ thường thấy của các bé trai về thời trang.
Điều đó không có nghĩa là thằng bé không thích màu hồng và những họa tiết lóng lánh mà chỉ là nó không để ý lắm đến vấn đề này.

Ngoài quần áo, bọn trẻ cũng hành xử khác nhau khi chơi trò chơi.

Bé gái thường không thích chơi với mô hình ô tô và hiếm khi chiếc ô tô được dùng đúng chức năng của nó.



"Một chiếc giường cho em thỏ dễ thương".
Còn bé trai thì lại không mấy hứng thú với búp bê và nôi em bé. Chúng thường được sử dụng với những mục đích vô cùng bất ngờ.


Chiếc nôi biến thành“một trại giam cho những kẻ độc ác”.
Chúng tôi không bao giờ căn cứ vào những chuẩn mực về giới tính để ép bọn trẻ phải làm một việc gì đó. Do đó, các bé có thể tự do phát huy sáng tạo.

Con gái chúng tôi có thể biến mọi đồ vật thành những “em bé”.


“À ơi. "Em bé" bé bỏng của chị hãy ngủ ngoan nhé!”
Còn con trai thì ngược lại, mọi thứ đều có thể được dùng làm vũ khí.


“Đại bác trộn màu đã được nạp đạn! Bắn!”
Khi chúng tôi sinh đứa con thứ hai, bạn tôi lại có thêm một cô công chúa, còn tôi lại thêm một chàng hoàng tử.


Tôi đã nghĩ rằng con gái cô ấy sẽ thích những chiếc đồ chơi ô tô còn con trai thứ hai của tôi sẽ thích búp bê.

Không.

Khi các bé lớn lên, hai con gái của bạn tôi vẫn rất hòa thuận với nhau.


“Đến lượt chơi của em này”.
Còn hai cậu con trai của tôi thì ngược lại.


“Không, đây là đồ chơi của anh”.
Tôi được động viện rằng mình không làm sai điều gì và tôi cũng tin là như vậy. Nhưng tôi vẫn hơi ghen tị và nhủ thầm rằng “con trai lúc nào cũng nghịch hơn con gái”.

Hai năm sau, bạn tôi sinh đứa thứ ba, và đó là một cậu con trai.

Tôi tự hỏi không hiểu bé trai đó sẽ lớn lên như thế nào dưới sự chăm sóc của 2 chị gái và xung quanh toàn là búp bê và quần áo lấp lánh.

Với kinh nghiệm của mình thì tôi tin rằng thằng bé cũng cư xử như hai chị gái của nó, luôn âu yếm búp bê và chia sẻ đồ chơi cho các chị. Tôi cũng nghĩ rằng thằng bé sẽ không bao giờ dùng thìa để làm súng cao su, ném cát khắp nhà cũng như không gây lộn.

Cuối tuần trước, một cảnh tượng quen thuộc đã diễn ra. Thằng bé chạy quanh nhà và đấm vào không khí.

“Sẵn sàng. Chiến đấu!”
Và đó chính xác là những gì tôi đã mong đợi, một bé trai nghịch ngợm giống như hai cậu con trai tinh quái của tôi.

Nhân vật “tôi” trong bài viết là Amber Dusick - một bà mẹ của hai cậu con trai.

Trên blog cá nhân của mình cô chia sẻ cuộc sống gia đình, những "gia vị" đáng nhớ của hành trình làm mẹ, về tình yêu và hạnh phúc qua nét vẽ nháp nguệch ngoạc và hài hước.

Cô tâm sự: “Công việc làm mẹ bận rộn cứ cuốn trôi tôi đi, trong khi tôi không thể thuê một nhiếp ảnh gia kè kè bên cạnh mình để ghi lại mọi khoảnh khắc đáng nhớ mà tôi đang có với gia đình mình, vì thế, tôi bắt đầu vẽ nhanh, những bức vẽ có thể là xấu xí nhưng nó đã giúp tôi ghi lại những kỉ niệm một cách chân thực nhất”.
Theo Phununew

Nguồn SKĐS




Theo bau.vn