Thành Lộc ra đời, cả nhà quyết định đưa anh cho người khác nuôi.





Nghe má Thành Lộc kể ngày xưa khi mang thai anh, bà bị bệnh rất nặng. Chính vì vậy, khi Thành Lộc ra đời, cả nhà quyết định đưa anh cho người khác nuôi. Nhưng vì không đành lòng lòng, bà lại mang anh về nhà.
Vì má liên tục ốm đau ngày thai nghén nên Thành Lộc sinh ra đã có sức khỏe không tốt, bệnh tật liên miên, có lúc còn lên sởi rất nặng. Nghe người nhà kể lúc đó, khi má bế trên tay, anh đã tắt thở, cơ thể lạnh ngắt.




Quá tuyệt vọng, má ôm anh chạy đến ngôi chùa Tân Nghĩa ở Gò Vấp để hy vọng có một “phép màu”. Đón anh từ tay mẹ, sư trụ trì đã đặt anh dưới một cái chuông lớn và gióng một tiếng.
Kỳ lạ thay, sau tiếng chuông ấy, đứa bé quặt quẹo Thành Lộc bỗng bật dậy, cười khanh khách như chẳng có chuyện gì xảy ra. Nhìn con trai đang bệnh tật bỗng nhiên hoạt bát, khỏe mạnh, ba má anh sững sờ, không dám tin vào mắt mình.
Sau câu nói của sư thầy: “Thằng nhỏ đã đi qua một kiếp. Bây giờ sẽ là một kiếp khác của nó”, cả nhà mới dám tin là thật. Cũng từ đó, Thành Lộc được ba má gửi lên chùa, quy y cửa Phật với pháp danh là Thành Tâm.
Để dễ nuôi, má còn quyết định cho anh mặc đồ con gái và để tóc dài. Bởi vậy trong nhà đến giờ vẫn có mấy tấm ảnh Thành Lộc mặc áo bà ba chẳng khác gì con gái. Mãi đến năm 7 tuổi, anh mới được cắt tóc ngắn và mặc đồ con trai để đến trường.
Tên thật của anh dần dà cũng bị quên lãng, mãi cho đến khi Thành Lộc tốt nghiệp trường Sân khấu điện ảnh, anh mới quyết định lấy tên mình làm nghệ danh.
Trí Thức trẻ.




Nguồn SKĐS




Theo bau.vn