Suốt bốn mươi năm bên nhau, anh chưa bao giờ phản bội tôi. Sự chung thuỷ của anh là tuyệt đối. Tôi không nói những chuyện ngoài lề. nhìn gái thì ai mà chả nhìn, cái gì đập vào mắt thì phải chú ý thôi.

Hạnh phúc đã nở hoa và mỉn cười với hai vợ chồng thì lại xảy ra những chuyện khó tin như vậy...Anh đã cố gắng bao nhiêu năm, nay gần tuổi xế chiều lại học cách lăn nhăng chi không biết. Tuổi già ham hố chi những thứ đó, lên tăng xông chết có ngày.

Tôi đã không muốn nghi ngờ những thay đổi của anh, và tôi cũng chẳng muốn thuê thám tử tư theo dõi ngoại tình giám sát anh làm gì. Bốn mươi năm chung sống bên nhau, bốn mươi năm vợ chồng cũng như đi hết đời, đã qua được cái dốc bên kia của cuộc đời vậy mà anh vẫn còn ngã rẽ.

Ghen tuông, cấm đoán nhau để được gì, tuổi già muốn hồi xuân à....Thật xấu hổ khi tay ôm ấp những cô tuổi đáng con cháu của mình, anh anh em em ngọt xớt.
Trẻ không chơi già mất nết là đây. Gìn giữ thuỷ chung bao năm nay già thay tính đổi tình. Chuyện tưởng không nay thành có...Anh muốn vậy thì tôi làm lơ như không biết, ăn chơi cho đã khi về già.

Đúng là không gì là tuyệt đối trong cuộc sống này. Và tuổi già có nhiều thú chơi sao không thích mà lại thích gái gú rượu chè. Cái mà làm tan nát bao gia đình, chưa ai thấy hậu quả đến khi vợ con tới nơi.

Con với cháu sẽ nghĩ gì về ông khi ông như vậy. Tôi cũng đã hết tình hết nghĩa với anh.
Mong anh sớm nhận ra lỗi lầm mà tự làm lại, đừng đi quá xa đến khi mọi chuyện đã quá trễ.