Phụ nữ chúng ta vốn lãng mạn từ trong máu, thường hay mơ mộng về những điều tươi đẹp. Thế nên khi mang thai, tôi đã tưởng tượng đến ngày lâm bồn, rưng rưng xúc động được ôm con trong tay, tóc tai thẳng thớm, quần áo thơm tho, xung quanh người thân đang cười cười nói nói. Nói chung là một cảnh tượng tuyệt toàn tuyệt mỹ, đẹp đến mức khiến ai làm mẹ cũng sẽ rung động.

Xem thêm: Chọn mua ghế ăn cho bé yêu của bạn

Nhưng đời vốn không như là mơ, tôi sinh con trong bệnh viện tuyến hai ở quê, phòng bệnh vừa cũ bẩn vừa chật chội, nằm cùng phòng với hai bà mẹ khác, người đến thăm ồn ào suốt từ sáng đến đêm. Tiếng trẻ con khóc đến ong cả đầu, phòng vệ sinh lúc nào cũng ướt nước, đến mức sau bốn ngày tôi đã phải làm áp lực với ba má để ôm con cuốn gói về nhà hòng được yên thân tĩnh dưỡng vết mổ đẻ.





Nhưng thử thách này chưa xong, thử thách khác đã tới vì chuyện ở cữ sau sinh. Má tôi vì quá thương con yêu cháu nên bao nhiêu bí quyết gia truyền má áp hết lên tôi. Tôi nghe ba chữ “kiêng đụng nước” mà như sét đánh ngang tai sững sờ không nói nên câu. Má ngày ngày cặm cụi hết nấu nước muối chanh đến quạt than để tôi xông hơi rồi hơ nóng thay vì tắm, tôi tự an ủi bản thân là thật giống hệt đi spa sauna ướt với khô. Đầu thì thôi miễn gội, khiến tôi có cảm giác như “ở bẩn” là đặc quyền của các bà mẹ sau sinh, mùi “bà đẻ” bốc ra chắc trong vòng bán kính 100 mét vẫn còn ngửi thấy. Nhưng ba chữ “kiêng gió máy” mới gọi là thử thách tính can trường của tôi. Trời nóng 38°c nhưng phòng tôi nằm không được bật quạt, cửa sổ luôn phải đóng khép, hai mẹ con chả khác gì Tôn Ngộ Không trong cái lò luyện kim đan. Nếu “con khỉ” nhờ có 72 phép thấn thông đánh vỡ cái lò bát quái để chui ra, thì tôi lại phải chịu đựng cái nóng dễ sợ dưới cái nắng hầm hập của mùa hè. Không có phép thuật thì ta dùng phép khóc, ba ngày sau, tôi ôm má khóc rưng rức, khóc tu tu, khóc như thể dời non lấp bể, cuối cùng cũng được cái quạt chĩa thẳng vào tường cho thoáng. Thôi, thế cũng tạm coi là thành công!


Tưởng cuộc đời chỉ thử thách “năng lực” làm mẹ đến thế là thôi, nhưng “khẩu phần bà đẻ” kể ra phải thảm hơn nhiều so với việc kiêng khem tắm gội. Tồi thầy mình như Đường Tam Tạng đi thỉnh kinh, hết kiếp nạn này đến kiếp nạn khác, trùng trùng bủa vây. Những món ăn khô, mặn, không nước trở thành thực đơn được má tôi yêu thích nhằm để tôi “chắc bụng, không bị đi ngoài”. Và cao lương mý vị nhất phải kể đến chân giò 36 món “thần thánh” được người đời truyền tụng là vô cùng nhiều sữa. Tôi tự ngẫm cửa ải này không qua không được, nên đành nhắm mắt nhắm mũi vừa ăn vừa khóc hét 52 cái chân giò dù trước đó tôi chỉ cần nhìn thấy móng giò là chạy xa 3 mét. Sau này nghĩ lại, cứ có cảm giác mỗi ngày đều ngốn hết một con heo.





Cuối cùng thì tôi cũng “thành tinh” trong lò luyện tạo làm mẹ sau một tháng dài ròng rã, dường như cuộc đời từ nay sẽ luôn tươi mới, không còn gì có thể làm mình cảm thấy trở ngại được nữa. Thật là vô cùng khoan khoái! Nhưng khoan khoái chưa được bao lâu, tự soi minh vào gương xong hốt hoảng nhìn thấy cái bụng phều phệu mỡ. Ôi, không! Nhan sắc của tôi kêu lên thống thiết, nhất định phải giảm cân giảm mỡ! Tôi ngay lập tức đi bái vài cao thủ ở môn phái “Google” xin vài tuyệt chiêu danh trấn giang hồ tác dụng ngay lập tức về để luyện tạo. Nào gen bụng, quấn muối gừng, rượu gừng hạ thổ đủ 100 ngày… tôi đã kinh qua hết. Sau một tháng trời chẳng thấy đời có gì đổi thay. Bao nhiêu hy vọng tràn trề, bao nhiêu công sức rang muối giã gừng của tôi đều đổ sông đổ biển. Thôi nghỉ! Tôi quay về với cuộc sống thường ngày không mơ mộng, đổ mổ hôi lên sàn tập và đường chạy bộ cuối cùng mới chạm đến vinh quang.


Ba năm sau, tôi đi thăm bạn nằm viện sinh con, thấy bạn cũng đang ngứa ngáy khó chịu khắp cả người trong căn phòng máy lạnh dùng để “sưởi”, ngồi ăn món “chân giò truyền kỳ” mà mắt dõi xa xăm. Tôi “trông người mà ngẫm đến ta” thành ra lại thấy thất kinh cả hồn vía. Để giúp các bà mẹ thoát khỏi “kiếp nạn” này, các mẹ nên đi gặp “cao nhân” để “phá giải” những truyền thuyết được lưu truyền lại nay không còn phù hợp trong xã hội hiện đại. Để chúng ta có thể ăn ngon, ngủ khỏe, tắm sạch sẽ và tận hưởng niềm vui bên cạnh con thay vi “chui vào lò luyện tạo khủng khiếp” như tôi ngày trước.

Theo chaocon.com