Có lẽ chính Vì vậy mà nhiều cặp đôi chọn “tán tỉnh” nhau bằng cách xem phim, nhắn tin, đọc truyện “người lớn” để làm nóng chuyện phòng the. Nhưng “phương thuốc” nào cũng có “tác dụng phụ”, không phải ai cũng biết cách điều chỉnh ở một lượng vừa đủ, vì cũng chẳng có bác sỹ nào “kê đơn” cho họ trong chuyện ấy. Chính việc “dùng quá liều” này lại làm cho người “khơi mào” trở thành nạn nhân, rồi lại cuống cuồng tìm cách “giải độc”.

Câu chuyện của tôi với chàng cũng đang lâm vào cảnh dở khóc dở cười vì chót dùng “hàng nóng” để “hâm nóng” chuyện phòng the. Lấy nhau cũng đã ngót chục năm, vật lộn với những lo toan bộn bề, “chuyện ấy” bỗng dưng được xếp vào hàng thứ yếu. Nếu không có gì để làm thì mới sex, còn đâu thì mọi thứ từ sức khỏe, thời gian, suy nghĩ đều được vận dụng tối đa vào việc kiếm tiền , chăm sóc con cái.

Thời gian gần đây, hai vợ chồng tôi cũng đã rảnh rang hơn do kinh tế ổn định, con cái lớn khôn, khi ngẫm lại mới thấy giật mình. Hóa ra “chuyện ấy” được tính… bằng năm. Có khoảng thời gian 3,4 tháng mới “yêu” một lần. Có thể khẳng định không phải là một trong hai vợ chồng có vấn đề gì trục trặc mà do cái bệnh “lười sex”.


Bệnh “lười sex” không chỉ triệu chứng ở việc lâu lâu mới yêu một lần, mà còn biểu hiện ở trạng thái “hành sự”. Khi yêu thì uể oải, cốt làm cho xong việc. Màn dạo đầu biến mất, những lời yêu thương, khêu gợi cũng được thay bằng những âm thanh hồng hộc và tắt ngóm sau lúc xong chuyện. Thậm chí có những “pha” còn vội vàng cho xong để còn xem phim hoặc đi ngủ. Cả ngày lăn lộn với công việc, đêm ngủ cho khỏe, tội gì phải yêu đương cho mệt. Chính Vì vậy, chàng không hứng thú, tôi thì không chạm đỉnh, nghĩ bụng, biết thế này ngủ có phải sướng hơn không.


Một hôm, tôi gạ gẫm chồng “yêu”, chồng bảo: “Phim đang hay, xem cái đã”. “Lâu rồi hai vợ chồng không ..”. “Phim đang hay mà, để mai nhé”. Tôi cũng chẳng thấy bức xúc vì thật ra cũng không thèm muốn, chỉ là lâu lâu thấy “nguội lửa” thì định làm ấm lại một chút thôi. Nghe chồng nói thế tôi cũng chui vào chăn, xem phim rồi ngủ. Thế lại hóa ra hay, “yêu” xong lại lục đục vệ sinh cá nhân, lạnh thế này, ngủ sướng hơn.

Cái tư tưởng “lười yêu” đã biến thành “bệnh”, đã là “bệnh” mà không chữa thì có nguy cơ thành ..mãn tính. Ở công ty nghe đồng nghiệp kháo nhau, khối người mất chồng vì cái bệnh coi nhẹ chuyện phòng the. Thấy chồng không đòi hỏi lại tưởng không có nhu cầu, chứ thực ra nguội nhà mình nhưng lại nóng ở đâu đó.

Suy đi tính lại, thấy cũng đã đến khi cần hưởng thụ cái sự sung sướng mà trời ban, và cũng để phòng trường hợp chồng “nguội ở nhà” nhưng “nóng ở đâu đó” nên tôi quyết định làm một cuộc cách mạng cho “chuyện ấy”. Tôi đã thử mọi cách từ việc trang trí lại phòng ngủ, cắm hoa, mở nhạc, ăn mặc khêu gợi nhưng chẳng ăn thua phòng khám đa khoa ÂU Á uy tín . Chồng không những chẳng để ý thấy có cái gì khác lạ mà cái thói quen ăn cơm xong lên giường nằm xem phim rồi ngủ đã thành một “khoái cảm” xa xỉ hơn là “sex”. Đôi lúc tôi còn trộm nghĩ, chồng tôi sẽ “lên đỉnh” với một bộ phim hành động của Mỹ hơn là làm chuyện ấy với vợ.

Thật ra tôi vẫn biết là chồng tôi không chán vợ, mà thực sự là anh cũng bị bệnh lười sex. Tôi thử mua vài đĩa phim nóng về để sẵn ở ỗ đĩa, thỉnh thoảng bật lên xem. Mới đầu anh rất ngạc nhiên lúc tôi xem loại phim ấy, giả vờ làm ngơ nhưng thỉnh thoảng lại hé mắt ra nhìn. Tóm lại thì cũng không thể giả vờ mãi , đành xem nhiệt tình. Không ngờ cái trò này lại kích thích được chồng. Cứ vừa xem vừa lăn xả vào “yêu”.

Nhưng giải pháp này dùng lâu cũng không ổn, vì biết đâu trong đầu chồng khi “yêu” vợ lại nghĩ đến cô diễn viên nóng bỏng trong phim. Tôi áp dụng thêm phương pháp khác là nhắn tin khêu gợi. Mỗi ngày tôi đều nhắn tin nói với chồng rằng tôi thích cái cảm giác anh yêu tôi thế nào, thích cái cách anh nhìn tôi, thích cách anh chạm vào tôi và mong muốn chúng tôi sẽ lặp lại vào buổi tối.

Không ngờ anh lại thích cái trò này, lập tức hưởng ứng. Thế là mỗi ngày chúng tôi cùng nhau viết một “cuốn tiểu thuyết diễm tình” mà chúng tôi đóng vai nhân vật chính. Nói với nhau yêu thế nào , dùng cách nào để “yêu” là việc mà chúng tôi say sưa sáng tạo cả trên tin nhắn điện thoại, facebook, zalo và cả…trên giường. Chưa bao giờ tôi thấy “chuyện ấy” lại thăng hoa đến thế. Biết thế này, chúng tôi đã không bỏ lỡ mất gần 10 năm.



Thế nhưng mọi chuyện không kéo dài được mãi, khoảng 4 tháng sau, mặc dù tôi vẫn muốn mặn nồng nhưng chồng tôi có vẻ như không còn nhiệt tình hưởng ứng. Ban đầu là anh nói bận không thường xuyên trả lời được tin nhắn của tôi, sau đó anh nói mệt để không phải “yêu”. Thay vào đó, anh rất chăm chú…xem phim nóng. Ngoài những đĩa phim tôi mang về, anh còn sưu tập một đống đĩa khác chất đầy trong tủ. Có đêm tôi giật mình thức giấc thấy chồng vẫn đang xem phim, mặt thì đờ đẫn.

Một hôm vào điện thoại của chồng tôi thấy la liệt những mẩu chuyện “nóng” được anh tải từ trên mạng về. Hèn gì, hôm nào không xem phim nóng thì lại dí mắt vào điện thoại, hóa ra là để đọc “truyện sex”. Tôi bực bội , căn vặn chồng, hỏi rằng có phải anh ham mê những thứ đó hơn vợ. Chồng tôi thú nhận là từ ngày nghiện phim và truyện sex, anh không còn mấy hứng thú với “chuyện ấy”, nhiều lần thấy “thủ dâm” thích hơn làm thật.

Tôi thừa nhận lỗi ban đầu là do tôi. Thỉnh thoảng xem phim nóng hay nhắn tin để khơi gợi chuyện “yêu” giữa hai vợ chồng cũng là điều tốt, nhưng lạm dụng nó đến mức chồng tôi bị ám ảnh như thế này cũng là do tôi.

Tôi đành phải có cuộc trò chuyện thẳng thắn với chồng về vấn đề “quá liều” đến “nghiện thuốc” này của chồng. tóm lại anh cũng đồng ý, thống nhất với nhau vứt bỏ hết những văn hóa phẩm “nóng” để làm lại từ đầu, bằng chính cảm xúc thật của mình.

Tôi không biết chồng tôi có dấu vợ để xem phim nóng hay đọc truyện nóng một mình không, vì “chuyện ấy” lại quay về mốc ban đầu, không cải thiện được chút nào. Quá trình “chờ yêu” vẫn dài dằng dặc như cả mùa đông, thậm chí nó còn dài hơn cả khi tôi chưa sử dụng “phương thuốc gợi cảm” để mong cứu vãn chuyện ấy.

Tôi biết, để “cai” được phim nóng và “tự sướng”, chồng tôi sẽ phải mất rất nhiều thời gian. Đàn ông vốn rất nhạy cảm trong “chuyện ấy”, việc dứt bỏ một thói quen khiến anh ta “sung sướng” không phải dễ. thời kỳ “lạnh” của hai vợ chồng lại tái diễn , kèm thêm mối lo chồng tôi “tái nghiện”.

Hâm nóng chuyện ấy bằng “phim nóng” hình như cũng được các chuyện gia về tình dục học “khuyên dùng”, nhưng sử dụng thế nào cho “đúng liều” thì có lẽ các bác sĩ phải đưa ra phương án cụ thể hơn, nếu không thì chẳng khác nào “nghiện thuốc”.
Nếu như còn câu hỏi nào về vấn đề này, hãy liên hệ ngay với Phòng khám đa khoa ÂU Á để được giúp đỡ tư vấn cũng như thăm khám tốt nhất.
- Hotline: (08) 38 77 99 66
- Địa chỉ: 425 Nguyễn Văn Luông - P 12 - Quận 6 - Tp.HCM ( cách vòng xoay Phú Lâm tầm 100m)

Nguồn:khoeplus24h.vn