Không phải em cứ càm nhàm về những chuyện việc làm cho em, không phải em thế này thế nọ với anh đâu ạ. Tại em sợ, em sợ sau này khi vô tình anh cất bước ra đi, ra đi không biết vì lí do gì...Nhưng tâm trạng em vẫn chưa thể yên tâm được, em chưa chắc chắn thứ gì thuộc về chính bản thân em.

Em muốn chính em phải có công việc ổn định, phải có công việc để em có thể nuôi con em. Không thể sống trong sự bấp bênh này được. em không thể nuôi chính bản thân mình nói chi là nuôi con em chứ. Nhưng đã làm mẹ thì cố gắng thôi, cố gắng một ngày mai sẽ tốt hơn. Em không thể cứ sống trên những đồng tiền của chính anh, ban đầu không sau nhưng càng về sau càng thấy sự vất vả của nó.

Em muốn anh nhanh chóng mọi chuyện cho em, muốn sống cuộc sống tự lập để yên tâm hơn. Có ai mà bên ai đến cuối cuộc đời này đâu, có ai mà thấy được những vất vả của một người vợ, người mẹ không được bất cứ ai công nhận ngoài chồng mình. Thương lắm, sợ lắm.

Sợ lắm về một ngày vợ anh thuê dịch vụ theo dõi chồng ngoại tình giám sát anh và bắt quả tang. Ôm con nhỏ trên tay tôi có thể làm được gì đây? Nói gì đây khi người ta đánh mình chứ. Cái kẻ đáng sợ nhất là kẻ giựt chồng người khác nhưng hôm nay người đó lại là chính bản thân mình. Người phụ nữ hạnh phúc hay hơn người nhờ cả ở tấm chồng.

Nhưng để nhận hết được những yêu thương ấy cũng là cả một quá trình dài lắm của cuộc đời.