Câu chuyện bế nhầm con rồi phải đem đi đổi lại của bà mẹ ở Hà Nội mới đây có thể khiến nhiều mẹ phải giật mình.






Ngày 16/7, mình đi siêu âm, con được 2700g mừng rơi nước mắt nhưng bác sĩ bảo chỉ số ối có 62ml thôi và bảo mình nên vào viện kiểm tra. Lúc này, hơi lo lắng vì dưới 50ml là phải mổ rồi.
Năn nỉ bác sĩ cho về ăn cơm rồi mới đẻ
Ngày 17/7, 2 vợ chồng mình dắt nhau vào viện kiểm tra và khám thai, chỉ số ối trên 80ml. Lúc này thở phào nhẹ nhõm, thế là giữ được con yêu rồi vì mình mới được 37 tuần. Đến màn khám tử cung thì ôi thôi bác sĩ bảo mình chuyển dạ rồi, mở 2 phân. Chả hiểu nghe xong lời bác sĩ nói sao, mình lại nài nỉ bác sỹ cho về ăn cơm, thứ 2 mình vào đẻ (hôm đấy là thứ 6). Bác sỹ không cho, bảo chuyển thẳng lên khoa đẻ. Mình được “triệu tập” lên khoa đẻ ngay sau đó, gọi điện về báo cáo người nhà chuẩn bị xách đồ vào viện cho, vì sáng 2 vợ chồng đi người không.

Đến tầm 9h, mình bắt đầu đau, nhưng nhẹ nhàng lắm. Đau như “đến tháng” ý, mình vẫn cười được. Ảnh minh hoạ.

Lên phòng đẻ, mình được mặc váy, như cái nơm xúc cá ý, mà buồn cười là mình chẳng có dấu hiệu gì. Mình vẫn cười to lắm. Trong khi đó, nhìn mấy chị nằm trên bàn đẻ thấy tội, ai cũng quằn quại đau. Mình lẩm bẩm không biết cu con nhà mình thế nào nhỉ? Lúc chui ra liệu mẹ có đau không. Mình vẫn nhởn nhơ từ trưa đến tối, thi thoảng vào khám lại, vẫn mở 2 phân, vẫn chẳng đau gì, vẫn cười toe toét nhé. Đến tối, 2 vợ chồng còn dẫn nhau ra ngoài tắm gội đàng hoàng, vẫn xơi hết âu cơm, vẫn “buôn dưa lê”, “chém gió” nhiệt tình.
Đến tầm 9h, mình bắt đầu đau, nhưng nhẹ nhàng lắm. Đau như “đến tháng” ý, mình vẫn cười được.
Đến 10h, ngồi thấy cái váy nó ướt ướt, xem kĩ lại thì thấy ra máu báo. Một lúc sau, mình đau hơn, dần dần đau hơn nữa nhưng vẫn ở mức bình thường. Tới lúc sau bác sĩ gọi vào khám bảo 3h vào bấm ối để đẻ, mình “vâng dạ” lại đi ra. Lúc này, chồng mình ngủ ở ngoài hành lang. Nói là ngủ nhưng cũng chỉ lơ mơ thôi. Mẹ đẻ, mẹ chồng, bố chồng thì ngồi vật vờ nhìn rõ tội.
Bấm ối rồi lên bàn đẻ: Đau tưởng chết đi sống lại
Đến 3h, mình rất dõng dạc hô to: ”Anh ơi, dậy đi, em đi đẻ đây. Mẹ ơi, con đi đẻ đây”, trong lòng đầy phấn khích. Vào tới nơi, bác sĩ đang đỡ đẻ, bảo đợi tí. Thế là mình ra ngoài ngồi lên cái xe lăn nghịch chứ. Đến tầm 3h20, bác sĩ bấm ối cho. Bấm ối xong, đau kinh khủng khiếp luôn. Không còn lời nào để tả về cơn đau đẻ của mình. Đau lắm luôn ý, mà mình thì không chịu được đau. Mình la làng la nước, cứ: ” Bác sĩ ơi, cứu em với”, đến nỗi bác sĩ kệ luôn, bơ luôn chứ.
4h, mình lên bàn đẻ, bác sĩ khám bảo mở 4 phân rồi, xuống đợi tiếp. Ôi mình đau còn không xuống được, cứ hét um lên: ”Bác sĩ ơi, cứu em với”. Rồi lần lượt mình mở được 6 phân, 8 phân. Lúc này thì đau tưởng như chết đi sống lại, mình hét lên: ”Bác sĩ ơi, cho em đi mổ, em không chịu được nữa rồi”.

Mình lên bàn đẻ mà đau tới nỗi, trên bàn đẻ có gì là đạp bay hết xuống đất, mồm lúc nào cũng gào. 9 phân, mình rặn một lúc, bác sĩ bảo: “Có rặn đến sáng mai cũng không ra”. Ảnh minh hoạ.

Mình lên bàn đẻ mà đau tới nỗi, trên bàn đẻ có gì là đạp bay hết xuống đất, mồm lúc nào cũng gào. 9 phân, mình rặn một lúc, bác sĩ bảo: “Có rặn đến sáng mai cũng không ra”. Lần đầu đi đẻ ai biết đâu, làm theo chỉ dẫn của bác sĩ mãi cũng chẳng ra. Cuối cùng, mình hết hơi, phải thở bằng oxi và truyền dịch.
Lúc này, có thêm 2 vị bác sĩ nữa vào trợ giúp cho mình. Người ấn, người xoa, người đỡ đẻ Cuối cùng, cu cậu nhà mình cũng chịu ra. Lúc cu cậu khóc thét lên, ôi sung sướng. Cái bụng của mình cũng nhẹ tênh.
Nhưng hạnh phúc chưa bao lâu thì tới khoản khâu tầng sinh môn, chả biết thuốc tê kiểu gì mà khâu mũi nào biết mũi đấy. Đau khủng khiếp, khâu mà mình còn giãy lên giãy xuống.
Khiếp vía bế nhầm con phải đi đổi
Cuối cùng thì quá trình khâu vá cũng xong, mình nằm bất động cho tới khi được chuyển ra ngoài. Lúc hộ lý người ta đặt con vào lòng, mình hạnh phúc lắm. Lúc đấy đau không biết gì nữa, chỉ biết ôm chặt con vì sợ đánh rơi con.

Cuối cùng, hai mẹ con cũng được đoàn tụ. Ảnh: FBNV.

Nhưng đứa trẻ ấy không phải con mình. Gia đình mình lại được phen khiếp vía, vì khi mọi người bế cháu, bảo sao nó chẳng giống ai, mà nhìn nó là lạ, cũng may mà bà nội nhận ra khăn tã không phải của nhà mình. Lại hớt hải bế đứa trẻ vào trong để đổi con. Con mình vẫn nằm trong đấy. Cuối cùng thì mẹ con cũng đoàn tụ.
Theo chia sẻ của mẹ Thanh Thanh Trần/FBVN

Nguồn SKĐS




Theo bau.vn