Cảm ơn các chị nhiều nhiều. Được các chị động viên em thấy mình tự tin lên rất nhiều. Trước mắt khi nghỉ ở đây em sẽ học thêm, bổ sung kiến thức nghiệp vụ và bắt đầu thực sự bước đi bằng chính đôi chân của mình.
Cảm ơn các chị nhiều nhiều. Được các chị động viên em thấy mình tự tin lên rất nhiều. Trước mắt khi nghỉ ở đây em sẽ học thêm, bổ sung kiến thức nghiệp vụ và bắt đầu thực sự bước đi bằng chính đôi chân của mình.
Hic! Sao em cũng làm NH mà có thấy dư thời gian nhàn rỗi đâu nhỉ??? NH em TMCP rồi, ko lo học tập làm việc thì chết! Vấn đề lương thì ko nói, mà muốn lương cao thì gắng phấn đấu thôi. Dù sao thì em cũng công nhận môi trường ngoài năng động và áp lực hơn. Chị hãy suy nghĩ thật kỹ rùi hãy quyết định nhé! Vấn đề lương thấp mình sẽ khắc phục dần dần bằng nhiều cách chị ạ
Vấn đề lương chỉ là 1 phần thôi bạn ạ. Làm cơ quan nhà nước càng ngày mình càng thấy đầu óc mình rỗng tuyếch, kiến thức bị thui chột, có người hiện tại mình gọi là sếp thậm chí ko biết đọc bảng Excel, ko biết đọc tổng ngang, tổng dọc như thế nào. Đồng nghiệp thì suốt ngày chỉ lo nói xấu nhau,... Còn nhiều điều nữa, thực sự mình thấy ngán ngẩm. Nhiều khi mình nghĩ khi mình xin nghỉ ở cơ quan này như là 1 sự tự giải thoát cho.Gửi bởi thanruaz
Cho mình hỏi tí, có phải bạn làm ngân hàng Công Thương ko?
mình cũng góp ý 1 tí nhé, nếu mà bạn thật sự giỏi, tiếng anh tốt thì nên xin ra ngoài và làm, còn néu bình thường thui thì nàh nước à 1 nơi chú chân yên bình, Ra ngoài làm vất vả lắm đấy. áp lực cung chảng kém đâu. nói chung bạn phải xin việc tốt ở ngoài xong đã hãy đi. Ở nhà nước tuy lương thấp nhưng là con gái lại có nhiều cai lợi, bạn làm được chân trong chân ngoài thì lại là cái hay. Nói chung làm nhà nước ai cũng chán, nhưng phải suy nghĩ kĩ thì mới thoát được.
Tớ mà giỏi tiếng anh tớ out nhà nước ngay
Tớ cũng nghĩ thế nhưng tìm thêm việc làm ngoài giờ cũng k đơn giản mà còn con cái nữa nếu con nhỏ thì làm nhà nước cho lớn một chút sau đó ra ngoài cũng được. Ngoại ngữ cũng là một cản trở đấy, nó trôi tuột theo năm tháng hết rồi :Laughing:Gửi bởi huong137
Đúng rồi, ngoại ngữ là 1 cản trở nên việc đầu tiên mình làm sau khi nghỉ ở CQNN là đi tìm lại những gì đã trôi tuột theo năm tháng.Gửi bởi Hamaian
Ai cũng sợ cả nên cứ chần chừ. Nhưng biết đâu bỏ đi cơ hội này,mình lại có cơ hội khác tốt hơn. Quan trọng là mình cần có sự chuẩn bị cho cơ hội mới. Giả dụ là xem lại bản thân thích gì, không thích gì? có khiếu gì? điểm mạnh, điểm yếu? kiến thức, kỹ năng nào cần cập nhật. Mình thấy bạn cứ từ từ tích lũy những cái đó, rồi hỏi thêm bạn bè để nhờ họ giới thiệu cơ hội. Khi thấy có việc tốt hẳn nghỉ. Nói thì dễ, làm thì khó. Các mẹ cũng chung tay động viên littlepig07 nhé!Gửi bởi littlepig07
Đúng thế, giữa nói và làm cách nhau 1 xa lắm. Nhưng nói thật là mình chán cái cơ quan này lắm rồi. Bây giờ nghỉ, 1 điều chắc chắn là mình sẽ gia nhập đội quân thất nghiệp, chưa biết đến bao giờ mới tìm được việc:Crying:. Nhưng chắc là mình vẫn quyết định nghỉ thôi.Gửi bởi belinhyeudau
Chào bạn chủ top, mình thấy hình ảnh của mình qua câu chuyện của bạn nên cũng kể lại một chút câu chuyện của mình. Cách đây 3 năm, mình 26t, làm việc cho cơ quan nhà nước đựoc 5 năm ko đúng chuyên ngành (mình cũng học tài chính ngân hàng). Cực kỳ chán nản và cảm thấy mình càng ngày càng đần ì thì lỳ theo năm tháng. Cố gắng tự động viên tinh thần một tí rồi lại cảm thấy chán, và khi lấy chồng xong thì cảm thấy ko thể chịu đựoc hơn nữa, mình quyết định phải đi bằng chính đôi chân của mình (vào nhà nước là bố mẹ xin cho mà, nên khi quyết định ra đi cảm thấy khó khăn lắm, xin vào cũng khó, lại là nơi nhiều người mơ vào ko đựoc). Mình xin nghỉ đột ngột sau khi lấy chồng đựoc 2 tháng. Nghỉ xong thì đúng 1 tuần sau biết mình có bầu, cảm thấy tinh thần xuống đáy, vì như vậy có nghĩa là sẽ ko xin đựoc việc làm trong một thời gian dài nữa. Mình ở nhà cho đến khi con được 9 tháng tuổi. Lúc đó trong tay mình có: 5 năm kinh nghiệm làm việc nhà nước, gần 2 năm ở nhà sau khi thôi việc, kinh nghiệm ko hề lien quan đến bằng cấp. Mình đi thi tuyển một số nơi, và trúng vào ngân hàng Techcombank, làm việc tại hội sở. Làm được gần 1 năm thì chán, và mình hiện nay đang quản lý công ty riêng của gia đình. Điều mình muốn chia sẻ với bạn là: hãy dũng cảm gạt bỏ những sợ hãi trong long mình, khi mình chiến thắng đựoc bản thân mình, chiến thắng được nỗi sợ hãi, tức là có đủ long tự tin và can đảm thì mình sẽ hạnh phúc.
Tại sao mọi người dị ứng với nhà nước thế nhỉ? Mình đã từng làm qua gần như tất cả các loại hình nhà nước, tư nhân, VPĐD, NGO thì thấy là ở đâu nếu năng động cũng tìm được chỗ đứng và thu nhập cho mình hết. Những người rời bỏ khỏi nhà nước thật sự là không đủ kiên nhẫn và tiềm lực để leo cao hơn thôi. Chứ còn, nếu đủ bản lĩnh bám trụ thì làm ăn đổ mồ hôi, sôi nước mắt bên ngoài không chắc đã an toàn bằng những thứ (kể cả thu nhập) mà nhà nước mang lại đâu. Chủ tóp cứ cân nhắc kỹ đi đã rồi hãy chuyển. Chuyện đồng nghiệp nói xấu, soi mói nhau, ở đâu cũng có. Còn thu nhập thấp, hãy hỏi lại chính mình. Ra ngoài sẽ không bao giờ có cái chuyện đi muộn, về sớm, không bao giờ có cảnh cả đống đứa ngồi ỳ, một vài đứa làm.