Nắng, mỗi khi tôi thấy nắng tôi lại có cảm giác thán phục vô cùng, làm thế nào mà một làn nắng mỏng manh, bé bỏng như thế lại có thể vượt một quãng đường dài dường như là vô tận từ mặt trời xa xôi tìm về trái đất rồi đến vùng đất Sài Gòn yêu dấu của tôi làm cho nó vốn xinh đẹp nay càng đẹp hơn bội phần. Nắng mỏng manh mà mạnh mẽ, len lỏi qua từng kẻ tay, nhìn vô cùng yếu ớt, nhưng lúc nào cũng cố gắng để chiếu sáng, làm bừng lên muôn lần mọi vật ở thế gian. Mỏng manh là thế, dẻo dai, bền bỉ là thế nhưng nắng cũng có thể khiến cho người ta rát bỏng, nhói đau, vậy há chẳng phải nắng mạnh mẽ lắm sao. Nắng là hình mẫu tính tình của một người con gái Việt, dịu dàng, mỏng manh, vô cùng nữ tính nhưng đầy mạnh mẽ, cứng cỏi trong trái tim. Tôi thích thế! Mọi chuyện xung quanh ta không phải lúc nào cũng suôn sẻ, mang đầy màu hồng, đôi khi ta cũng mệt mỏi, gục ngã trước những khó khăn, vất vả. Cứ mỗi lần như thế, tôi lại ngước mặt lên bầu trời, nhìn những tia nắng cứng cỏi, mạnh mẽ, nhìn những người dân Sài Gòn đầy khắc khổ, vất vả, bận rộn đến lăn lộn học cách thích nghi với nhịp sống ở đây, nhìn những cũ kĩ, lâu đời ở Sài Gòn để cảm nhận, để biết được rằng trên cuộc đời không chỉ có mình tôi khó khăn, tiếp thêm sức mạnh cho tôi vững bước. Nắng phải vượt qua một quãng đường xa biết nhường nào nhưng có bao giờ mệt mỏi.





Loạt Ảnh Bìa Facebook Đẹp Nhất về nắng vàng ấm áp đẹp nhất 2016.


Tôi thích nhìn Sài Gòn cùng người Sài Gòn trong nắng. Thích cái cách bà bán rong dọn hàng rồi reo hò mời gọi, nhìn thấy khuôn mặt sáng chói của những em bé học trò cắp sách đến trường, những khuôn mặt ấu mới đáng yêu làm sao, tươi tắn làm sao, ai có thể đoán trước được rằng những khuôn mặt ấy một mai sẽ dẫn dắt đất nước phát triển đi lên. Tôi thích nhìn những người công nhân xây dựng làm việc quần quật với mồ hôi nhễ nhại lăn dài trên má, mỗi lần nhìn thấy họ, nó như nhắc nhở tôi, cuộc sống không bao giờ dễ dàng với bất kì ai. Ánh nắng tỏa sáng mọi nẻo đường, kể cả những góc khuất âm u, những nơi cũ kĩ nhất ở Sài Gòn. Nhờ vậy mà người ta mới chợt thốt lên:” Sài Gòn đẹp lắm Sài Gòn ơi, Sài Gòn ơi!” Chỉ khi nhìn thấy con người, thấy thiên nhiên, cảnh vật ở nơi đây như vậy thì tôi mới thật sự cảm thấy trong cái xã hội bộn bề, đầy phức tạp này còn có tôi tồn tại. Bỡi lẽ tôi nhìn thấy họ, họ nhìn thấy tôi, cười với tôi, nói chuyện cùng tôi. Nhìn người Sài Gòn tôi mới hiểu thêm được nhiều cảm xúc, nét mặt khắc khổ của những người gánh hàng rong, những người công nhân được soi sáng rõ trong nắng.





Ảnh Đẹp Nhất


Sóng với biến là một cặp đôi hoàn hảo mà thiên nhiên ban tặng, chúng luôn đồng hành với nhau và không thể tách rời nhau, sóng và biển được ví như tim và máu. Sóng êm ả lướt nhẹ trên biển tạo ra những khúc nhạc mà không có một nhạc sĩ nào có thể đánh được khúc nhạc đó, tất cả đó là sự kỳ diệu mà tạo hóa ban tặng. Sóng đã đi sâu vào tiềm thức của mỗi chúng ta, tôi sinh ra ở vùng biển, tô cảm nhận những con sóng từ thời bé thơ. Tôi nô đùa cùng những con sóng mỗi khi chiều về, sóng như người bạn tri kỷ không thể tách rời được, trong giấc mơ tôi cũng mơ đang nô đùa cùng sóng. Thật tuyệt với nếu một lần bạn được "nhảy song" đó là cảm giác vô cùng thăng hoa và tuyệt với. Khi đó bạn sẽ thấy đời bạn nâng nâng, mọi buồn phiền trong cuộc sống sẽ đưa sóng đi và nhấn chìm vào biển khơi, để rồi sóng lại đưa vào tiềm thức cho bạn những ký ức tuổi thơ, những kỷ niệm thời thơ ấu không bao giờ quên.


Đối với tôi sóng như người bạn thân thiết, sóng đã cho tôi một cuộc sóng giản dị, để rồi tôi biết quý trọng những gì cuộc sống này ban tặng. Tôi luôn cảm ơn đời vì đã cho tôi biết đến sóng.


Trích dẫn bởi:Game Mien Phi