Có lẽ sẽ có một ngày kí ức chúng ta sẽ bị xoá sạch. Tất cả sẽ trống rỗng như ngày hôm nay. Như một ngày anh và em không quen biết nhau, chúng ta sẽ trở về nơi xuất phát ban đầu. Nơi mà chúng ta không bao giờ thuộc về nhau, cũng như xoá hết tất cả những kí ức về mối tình đẹp của mình. Chúng ta như hai người hai thế giới xa lạ nhất, không quen và không biết nhau.
Hạnh phúc đối với chúng ta là những thứ gì đó cần tìm và kiếm chung quanh, cuộc sống hôn nhân không như những gì chúng ta nghĩ. Càng yêu thương nhau bao nhiêu thì cái ngày anh phản bội lại tệ hại bấy nhiêu, có lẽ đó là vết thương lòng không bao giờ em tha thứ cho anh.
Và cũng chính ngày ấy, cái ngày tệ nhất trong cuộc đời em và anh, cái ngày em thuê thám tử tư Sài Gòn giám sát anh và tận tay thấy những cảnh không nên thấy ấy.
Có lẽ đối với chúng ta đến đây là duyên nợ đã tận, không nên buồn cũng không nên trách chi nhau. Cuộc sống này lắm những gian truân, yêu nhau rồi rời xa nhau cũng nhanh chóng như vậy. Và khi hai kẻ yêu nhau rời xa nhau lại không quen biết nhau. Chúng ta nên chấp nhận những điều tự nhiên ấy để cuộc sống thêm được phần trọn vẹn hơn.
Mỗi người chọn cho mình một hướng đi riêng, và nỗi đau kia xin để thời gian mang đi và chìm vào quên lãng. Cuộc sống đúng là không như những gì chúng ta nghĩ, yêu và thương không có khái niệm cho những lỗi lầm, nhất là không chung thuỷ trong hôn nhân. Và nếu có một ngày mai, ngày ấy chính là ngày kí ức chúng ta không bao giờ thuộc về nhau nữa.